Iran trang bị hai loại tên lửa mới cho “lão tướng” S-200

06/09/2012 06:10
Trịnh Tuân (Nguồn: militaryparitet)
(GDVN) - Iran đang tối ưu hóa hệ thống tên lửa S-200 bằng việc trang bị các tên lửa mới cho hệ thống này.

Phát biểu với các phóng viên của hãng tin FARS, Tư lệnh căn cứ phòng không Khatam ol-Anbia, chuẩn tướng Farzad Esmayeeli cho biết rằng Iran đang tối ưu hóa khả năng của hệ thống tên lửa S-200 của Liên Xô cũ với việc trang bị các tên lửa mới cho hệ thống này.

"Hệ thống này đang được tối ưu hóa cho mục đích phát hiện mục tiêu và chiến tranh điện tử", ông Esmayeeli nói. "Hai loại tên lửa mới sẽ được đưa vào trang bị cho hệ thống."

Iran đang trang bị các tên lửa mới cho hệ thống tên lửa S-200.
Iran đang trang bị các tên lửa mới cho hệ thống tên lửa S-200.

Trong tháng 7 năm 2011, Tướng Farzad Esmayeeli tuyên bố rằng Iran đã hoàn thiện việc nâng cấp hệ thống tên lửa S-200, và điều này, theo báo chí Iran, đã làm chi các chuyên Nga phải “choáng váng”.

Mới đây, vào ngày 02 tháng 9, hãng tin Fars dẫn lời Thứ trưởng quốc phòng Iran Mohammad Eslami cho hay ngành công nghiệp quốc phòng Iran đã được trang bị máy bay chiến đấu không người lái với các hệ thống tên lửa.

Ông này cũng cho biết rằng các cuộc tập trận gần đây được tiến hành bởi Vệ binh cách mạng Iran đã sử dụng máy bay chiến đấu không người lái, và cho biết thêm rằng họ đang cài đặt các tên lửa trên các UCAV (unmanned combat air vehicle) này.

Máy bay chiến đấu không người lái mang tên lửa của Iran.
Máy bay chiến đấu không người lái mang tên lửa của Iran.

Theo những thông tin tư liệu, hệ thống tên lửa S-200 bắt đầu được Liên Xô đưa vào trang bị từ năm 1976. Quân đội Iran cũng đã nhận được một số hệ thống tên lửa loại này vào cuối những năm 1980.

Hiện quân đội Iran vẫn đang duy trì hoạt động khoảng 10 bệ phóng (số tên lửa không rõ) cùng với hệ thống ra đa điều khiển hệ thống tên lửa đất đối không S-200 do Liên Xô cũ sản xuất.

Các bệ phóng tên lửa này được bố trí tại các khu vực bí mật trên lãnh thổ Iran để hòa vào mạng lưới phòng không của nước này.

Tên lửa S-200 (định danh NATO: SA-5 Gammon) là một hệ thống tên lửa đất đối không (SAM) có tầm xa, trần bắn từ trung bình đến cao, được thiết kế nhằm bảo vệ các mục tiêu lớn khỏi các máy bay ném bom hoặc các máy bay chiến lược khác của đối phương.

Tên lửa S-200 của phòng không Iran.
Tên lửa S-200 của phòng không Iran.

Mỗi tiểu đoàn biên chế gồm 6 bệ phóng tên lửa đơn và đài radar điều khiển hỏa lực. Hệ thống phòng không S-200 còn có thể liên kết với các hệ thống radar tầm xa khác.

Tên lửa S-200 có thể tiêu diệt được máy bay siêu thanh Blackbird của Không quân Mỹ trước đây.

Mỗi tên lửa được phóng lên bởi 4 tên lửa đẩy phụ nhiên liệu rắn. Sau khi 4 tên lửa phụ này cháy hết và rời khỏi tên lửa (từ 3 đến 5.1 s sau khi phóng), tên lửa khởi động động cơ chính của mình là loại động cơ 5D67 nhiên liệu lỏng (từ 51 đến 150 s), động cơ này dùng loại nhiên liệu gọi là TG-02 Samin (50% xylidine và 50% triethylamine), sự ôxi hóa bởi một tác nhân ôxi hóa gọi là AK-27P Melange (axit nitric dễ bốc hơi được trộn với oxit nitơ, axit photphoric và axit hydrofloric).

Tầm bắn tối đa đạt được của tên lửa từ 150 và 300 km (81 và 162 dặm), phụ thuộc và phiên bản tên lửa. Tên lửa sử dụng chiếu vô tuyến pha giữa để hiệu chỉnh đường bay, ở pha cuối tên lửa dùng radar bán chủ động của mình để bay đến mục tiêu. Tên lửa có thể tiêu diệt mục tiêu bay với tốc độ tối đa lên tới Mach 4.

Iran thử nghiệm tên lửa S-200.
Iran thử nghiệm tên lửa S-200.

Độ cao hiệu quả của tên lửa là 300 đến 20.000 m đối với các biến thể tên lửa đời đầu và lên tới 35.000 m cho các phiên bản sau.

Đầu nổ của tên lửa có thể là loại nổ phá mảnh 217 kg (có thể chứa 16.000 mảnh nhỏ 2 g và 2.1000 mảnh nhỏ 3.5 g) kích nổ bằng ngòi nổ cận đích dùng radar hoặc tín hiệu điều khiển, hoặc một đầu đạn hạt nhân 25 kT kích nổ chỉ bằng tín hiệu điều khiển. Mỗi tên lửa nặng 7.018 kg khi phóng.

Tên lửa dùng hệ thống dẫn đường bán tự động với hiệu chỉnh đường bay pha giữa và dùng radar bán tự động ở pha cuối, đây là lần đầu tiên ở Nga dùng hệ thống dẫn đường kiểu như vậy ở pha cuối, kiểu dẫn đường dùng radar bán tự động pha cuối có độ chính xác cao hơn nhiều ở tầm xa lần so với kiểu dẫn đường chỉ huy sử dụng trên S-75 Dvina và các loại tên lửa khác.

Tốc độ cực đại của tên lửa đạt khoảng Mach 8 và xác suất tiêu diệt mục tiêu với một đạn tiêu diệt là 0.85, có lẽ là các mục tiêu kiểu máy bay ném bom bay trên độ cao lớn.

Một số hình ảnh tên lửa S-200 của Iran:

Trịnh Tuân (Nguồn: militaryparitet)