"Họ từng yêu cầu tôi giữ kín chuyện xe bị lỗi"

11/04/2011 14:50

"Sau rất nhiều nỗ lực báo cáo lên các cấp lãnh đạo của công ty, đề xuất thu hồi xe khắc phục lỗi cho khách hàng nhưng vẫn không được xem xét, tôi mới buộc lòng phải cung cấp thông tin này rộng rãi, với mục đích tối thượng là bảo vệ khách hàng", kỹ sư Lê Văn Tạch - người vừa tố cáo hai dòng xe Innova và Fortuner của hãng Toyota mắc lỗi an toàn chia sẻ.

 


Người ta đã phớt lờ kiến nghị của tôi

Anh phát hiện ra lỗi của hai dòng xe này từ khi nào?

Tôi phát hiện ra ba lỗi, ở ba thời điểm khác nhau. Sớm nhất là tháng 9/2006.

Cụ thể ba lỗi đó là gì và nó có ảnh hưởng như thế nào đến sự an toàn, thưa anh?

Lỗi thứ nhất liên quan đến việc siết bu lông cánh tay đòn trên và cánh tay đòn dưới của xe, khiến xe mất cân bằng, bị nghiêng khi đi với vận tốc lớn (tùy vào mức độ nặng nhẹ). Lỗi thứ hai phát hiện tầm tháng 10/2009 là việc gắn bu lông ở móc treo ghế sau của xe không được chặt, trong trường hợp phanh gấp có thể khiến ghế bị tuột, gây nguy hiểm cho người ngồi. Lỗi thứ ba phát hiện vào tháng 11/2010 là lỗi nghiêm trọng nhất vì liên quan đến áp suất dầu phanh của bánh sau. Khi gặp tình huống khẩn cấp, phanh gấp thì sẽ bó phanh, trượt bánh trên mặt đường, tài xế sẽ mất kiểm soát và tai nạn là khó tránh khỏi.

Anh đã làm gì khi phát hiện những lỗi đó?

Tôi đã báo cáo với lãnh đạo. Nhưng lần đầu tiên thì họ yêu cầu tôi phải giữ kín chuyện. Hồi đó mới vào nghề nên tôi đã im lặng.

"Họ từng yêu cầu tôi giữ kín chuyện xe bị lỗi" ảnh 1

Kỹ sư Lê Văn Tạch


Vậy lần này, lý do nào để anh quyết định đưa thông tin ra bên ngoài?

Bởi vì, sau nhiều nỗ lực của tôi đề xuất thu hồi xe khắc phục lỗi cho khách hàng nhưng họ đã phớt lờ, tôi thấy cần phải đưa thông tin này rộng rãi ra công chúng để mọi người biết và chủ động phòng tránh.

Nghĩa là, anh làm thế chỉ  vì... tự ái?

Mục đích tối thượng của tôi là bảo vệ khách hàng, đặt tính mạng của họ lên trên hết. Nếu chỉ nghĩ cho bản thân, tôi đã chẳng làm thế!

Tôi có phải trẻ con đâu!


Anh có biết lý do họ từ chối xem xét đề nghị của anh là gì không?

Họ giải thích đó không phải là lỗi an toàn nên không thu hồi. Thứ hai là việc thu hồi rất tốn kém. Thứ ba là họ chưa nhận được phản hồi của khách hàng về những lỗi này. Thế nhưng, tôi có phải trẻ con đâu! Tôi đủ năng lực để chỉ ra: đó thuộc về lỗi an toàn.

Những lỗi đó có xảy ra với hai dòng xe này trên thế giới không anh?

Không, nó chỉ xảy ra với xe sản xuất ở Việt Nam thôi.

Theo anh thì nguyên nhân do đâu?

Có thể, do người dịch tài liệu hiểu chưa đúng nên đã thiết kế sai phương tiện lắp ráp.

Vẫn khắc phục được

Việc thu hồi xe liệu có khắc phục được những lỗi này?

Hoàn toàn có thể khắc phục được, nhưng sẽ tốn thời gian và phải có thiết bị đủ tiêu chuẩn. Thời điểm này, nếu khách hàng đưa ra gara thì không thể sửa  được vì không đầy đủ thiết bị. Tối thiểu họ  phải đưa đến các đại lý của hãng. Tuy nhiên, không phải nhân viên nào cũng làm được. Họ cần phải được đào tạo.

Để khắc phục hết lỗi đó thì sẽ phải mất khoảng bao lâu, thưa anh?

Nếu họ chỉ làm cho yên lòng khách hàng thì không nói. Còn nếu đã làm thật sự, huy động tất cả các đại lý vào việc này thì để sửa được hơn 60.000 xe sản xuất từ năm 2006 đến nay sẽ phải mất vài năm và phải làm liên tục, đó là chưa kể phải mất thêm một thời gian để đào tạo kỹ thuật cho nhân viên.

Thế cơ ạ? Nhưng TMV chỉ  đưa ra con số là 8.830 xe bị lỗi?

Đó là con số của họ thôi. Còn con số thực tế thì tôi đảm bảo khác xa.

Vậy trong khi chờ công ty khắc phục lỗi đó, anh có khuyến nghị gì cho khách hàng đang sử dụng xe Toyota nghi ngờ bị  lỗi?

Người tiêu dùng nên hết sức tránh những trường hợp phải phanh khẩn cấp. Muốn vậy, hãy đi chậm ở mức có thể, nhất là  khi đi vào khúc cua để xe không bị nghiêng. Đồng thời, phải hết sức chú ý quan sát khi đi trên đường.

Tôi đã lường hết mọi việc

Gia đình anh phản ứng như thế nào với việc làm của anh?

Chẳng có ai đồng tình với cách làm của tôi cả. Vợ, bố mẹ, anh em họ hàng hai bên, bạn bè đều can ngăn, vì họ sợ  tôi sẽ gặp nguy hiểm.

Đến thời điểm này, anh có phải chịu những áp lực gì không?

Áp lực thì chưa, nhưng cũng có những lời trách móc, thậm chí họ còn bảo tôi là "vong ơn bội nghĩa". Tôi hiểu, vì mỗi người có suy nghĩ khác nhau. Tôi không thể bắt họ phải theo suy nghĩ của mình được.

Anh có nghĩ, việc anh làm sẽ có tác động tiêu cực tới rất nhiều người, không chỉ là với khách hàng?

Tôi đã lường hết mọi việc rồi. Có thể việc tôi làm sẽ khiến cho công ty giảm uy tín, xấu hơn nữa là khách hàng quay lưng lại, không mua hàng thì công ty sẽ phải đóng cửa, hàng nghìn kỹ sư, công nhân sẽ mất việc.

Anh nghĩ sao khi các cụ xưa vẫn có câu "ăn cây nào, rào cây ấy"?

Tôi làm thế là để bảo vệ uy tín của công ty đấy chứ! Nhưng tôi cũng có  trách nhiệm bảo vệ quyền lợi chính đáng của khách hàng. Họ đã bỏ ra một khối tài sản lớn  để có được chiếc xe, họ cũng "thế  chấp" mạng sống của mình, của gia đình vào đó. Lương của chúng tôi do chính nguồn lợi từ khách hàng mang lại. Do vậy, họ không đáng bị đối xử bất công như thế!

Không ai chết nếu không làm ở Toyota

Giả dụ, trường hợp xấu nhất là TMV đóng cửa, công nhân mất việc. Anh có thấy mình cũng có một phần trách nhiệm trong đó?

Thật sự, tôi cũng thấy day dứt. Thế nhưng, không có ai chết nếu không làm  ở Toyota, còn nếu cứ làm như thế này thì sẽ có nhiều người gặp rủi ro, thậm chí là chết oan. Tôi tin, nhiều người cũng sẽ  hiểu và chia sẻ với tôi.

Lại giả dụ tiếp, nếu như anh không phải là người cung cấp thông tin này...

(chưa đợi hết câu) Ở công ty, tôi là người được giao trợ giúp bộ phận lắp ráp hai dòng xe này. Còn ở những lĩnh vực khác thì cũng còn tùy (cười). Tôi cũng không bao giờ đặt ra giả thiết "giá như" cả.

Anh có tin vào khả năng thành công của mình?

Người quản lý của tôi cũng đã hỏi tôi câu đó. Tôi nói là: "Tôi tin 100%".

Cơ sở nào để anh tin vậy?

Tôi tin vào trình độ, năng lực hiểu biết tài liệu kỹ thuật của mình. Tôi cũng rất tin vào chính những khách hàng vì không ai lại bỏ qua những lỗi kỹ thuật như thế này. Hơn 60.000 khách hàng không phải là những người dại để chấp nhận điều đó. Không bao giờ người ta làm ngơ được đâu.

Anh có nghĩ, việc làm của anh sẽ tạo ra một tiền lệ trong xã hội, nhất là với những người đang làm việc trong các công ty nước ngoài tại Việt Nam?

Cái đó cũng khó nói, vì nó phụ thuộc vào ý thức, trách nhiệm công dân, bản lĩnh của mỗi người nữa.

Hiện tại, anh có kế  hoạch gì cho riêng mình chưa?

Ở đâu người ta trọng dụng, tôi thấy thoải mái thì sẽ làm. Hiện tại, tôi vẫn sẽ gắn bó với TMV.

Xin cảm ơn anh về cuộc trò chuyện thẳng thắn và thân tình này. Chúc anh thành công.

Theo Thanh Thủy/KH&ĐS