Vụ án “dâm ô trẻ em” ở Quảng Ngãi: Thêm một vụ án oan?

07/08/2014 08:11
Hải Ninh
(GDVN) -Cho rằng mình không liên quan đến vụ án “dâm ô trẻ em”, sau khi mãn hạn tù, ông Mai Ngọc Sơn trú tại huyện Sơn Tịnh (Quảng Ngãi) đã ròng rã gửi đơn khắp nơi.

Từ đầu đến cuối, bị cáo khẳng định vô tội

Thời gian gần đây, Đường dây nóng Báo điện tử Giáo dục Việt Nam liên tục nhận được cuộc điện của một bạn đọc từ Quảng Ngãi với nội dung cho rằng mình bị hàm oan trong vụ án “dâm ô trẻ em” xảy ra tại xã Tịnh Bình, huyện Sơn Tịnh (Quảng Ngãi).

Trong đơn gửi Báo điện tử Giáo dục Việt Nam, ông Mai Ngọc Sơn (SN 1958), trú tại thôn Bình Bắc, xã Tịnh Bình, huyện Sơn Tịnh cho biết, đã hơn 03 năm nay, kể từ khi bị Tòa án kết án 09 tháng tù giam về tội Dâm ô trẻ em, ông đã ngày đêm ròng rã, gửi hàng nghìn lá đơn và hồ sơ đến các cơ quan chức năng với mục đích “kêu oan”. Ông Sơn cho rằng, các cơ quan điều tra, tiến hành tố tụng ở huyện Sơn Tịnh và tỉnh Quảng Ngãi đã không xem xét một cách khách quan sự việc dẫn đến hậu quả ông bị kết án oan.

Hiện trường được cho rằng đã xảy ra vụ án "dâm ô trẻ em".
Hiện trường được cho rằng đã xảy ra vụ án "dâm ô trẻ em".

Mặc dù đã thi hành xong bản án nhưng đối với ông Sơn, vụ việc vẫn chưa kết thúc. Người đàn ông này cho rằng bản án đã tuyên phạt không đúng người, đúng tội và có nhiều uẩn khúc.

Theo Bản Kết luận điều tra của Công an huyện Sơn Tịnh số 45/KLĐT ngày 11/08/2010: Vào khoảng 7 giờ 30 phút đến 8 giờ ngày 29/5/2010, cháu Nguyễn Vũ Ngọc Vi (SN 2006) đến nhà của ông Mai Ngọc Sơn chơi ở khu vực phía sau nhà (khu vực này có hồ cá, bàn nước, 02 ngôi mộ). Lúc này, ông Sơn có hành vi dùng tay móc vào âm hộ của cháu Vi. Đúng lúc này, cháu Nguyễn Minh Vương (SN 1999, anh ruột của cháu Vi) có đến nhà ông Sơn và nhìn qua cửa kính thấy cháu Vi chổng lên trong tình trạng hai tay chống xuống thành mộ, quần ở dưới đầu gối, mông chổng lên còn Mai Ngọc Sơn ngồi phía sau của cháu Vi.

Cũng theo Công an huyện Sơn Tịnh, đến chiều cùng ngày chị Võ Thị Mại (mẹ của cháu Vi) tắm cho Vi thì thấy con kêu đau ở vùng kín. 09 ngày sau khi xảy ra sự việc (ngày 07/6), bà Mại mới đưa con đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Ngãi khám, tiếp hai ngày sau làm đơn gửi đến Công an huyện Sơn Tịnh.

Theo Kết luận giám định ngày 12/6/2010, bé gái bị “tác động ngoại lực đến vùng kín” dẫn đến trầy xước. Ngày 15/6, Công an khởi tố vụ án hình sự, bắt tạm giam ông Sơn về hành vi “Dâm ô trẻ em”. Từ đầu đến cuối, bị can đều không nhận tội. Căn cứ vào lời khai của bé gái và kết luận giám định pháp y nên Công an vẫn giữ nguyên quyết định truy tố.

Sau một thời gian tạm giam, trong 4 ngày xét xử sơ thẩm (24 - 28/1/2011), bị cáo bị tuyên phạt 9 tháng tù giam, đồng thời bồi thường cho bị hại một khoản tiền. Không đồng tình, bị cáo làm đơn kháng cáo. Phiên tòa phúc thẩm chưa được mở, nhưng do thời gian bị tạm giam đã bằng với mức án bị tuyên nên ông Sơn được trả tự do vào ngày 15/3.

Đến ngày 25/4, TAND tỉnh Quảng Ngãi tiếp tục mở phiên tòa cấp phúc thẩm, ông Sơn vẫn không thừa nhận mình phạm tội, HĐXX vẫn tuyên y án sơ thẩm.

Nhiều tình tiết mâu thuẫn!

Tiếp xúc với ông Sơn, tìm hiểu hồ sơ, phóng viên nhận thấy có một số tình tiết trong vụ án mâu thuẫn khi điều tra, truy tố, xét xử.

Trong đơn tố cáo gửi đến các cơ quan chức năng, ông Sơn cho rằng việc lấy lời khai của điều tra viên Công an huyện Sơn Tịnh đã vi phạm thủ tục tố tụng, không khách quan dẫn đến những vi phạm “ăn theo” sau này. Tại cùng một thời điểm (cùng giờ, phút, ngày) nhưng biên bản lấy lời khai được lưu lại tại Công an huyện thể hiện: bà Võ Thị Mại (mẹ của nạn nhân) một lúc phải thực hiện 2 vai trò vừa giám hộ cho con trai 11 tuổi (người có vai trò nhân chứng của vụ án), vừa lấy lời khai cho chính bà.

Ông Sơn cho biết, dù khó khăn đến mấy cũng quyết tâm tìm ra sự thật vụ án.
Ông Sơn cho biết, dù khó khăn đến mấy cũng quyết tâm tìm ra sự thật vụ án.

Đặc biệt, lời khai của nhân chứng, kể cả khi thực nghiệm hiện trường lại không ăn khớp với Bản kết luận điều tra ban đầu, điều tra bổ sung của Công an huyện. Trong phiên sơ thẩm, Tòa cũng đã trả hồ sơ, yêu cầu dựng lại hiện trường nhưng Công an huyện Sơn Tịnh đã bác đơn với lý do “bị can, bị cáo không thừa nhận hành vi của mình, nên việc dựng lại hiện trường không có ý nghĩa chứng minh”. Vấn đề này vẫn đang được bỏ ngỏ?

Ngoài ra, theo Kết luận pháp y của Bệnh viện đa khoa tỉnh Quảng Ngãi: “Lúc 14h, ngày 12/6/2010, bé gái có đến giám định”, kết quả “bị xây xát…”. Trong khi đó, cùng một thời điểm trên, bé Vi đang điều trị nội trú tại Bệnh viện Đa khoa huyện Sơn Tịnh. Hồ sơ bệnh án tại Bệnh viện huyện thể hiện rõ: “Lúc 14h, ngày 12/6/2010, bé gái nằm giường số 15, khoa Sản” và bệnh viện này hoàn toàn không nhận văn bản nào về việc ngay tức khắc đưa bé gái đến giám định tại Bệnh viện tỉnh. Hai địa điểm này cách nhau gần 10km. Trong bệnh án phụ khoa của bé gái tại bệnh viện huyện, bệnh nhân này nhập viện điều trị với bệnh tình tương tự đến lần thứ 7.

Ông Sơn cho rằng, thời điểm được cho là xảy ra vụ án (7h30’ sáng), tại gia đình ông còn có mẹ đẻ đứng nấu nước, chỉ cách nơi được cho là hiện trường vụ án khoảng 7m; và vợ ông đang bán hàng trước nhà, nên không thể có việc ông “dâm ô” cháu bé trước mặt mẹ và vợ.

Được biết, hiện ông Sơn đã gửi đơn kêu cứu tới hầu hết các cơ quan có chức năng trong tỉnh nhưng đều không được xử lý, vì họ cho rằng không thuộc thẩm quyền giải quyết.

Báo điện tử Giáo dục Việt Nam sẽ tiếp tục thông tin đến bạn đọc về vụ việc.

Hải Ninh