3 chiêu lừa đảo 'siêu độc' làm dân mạng hoảng hồn

31/10/2012 10:40
Theo blog huypv.net
(GDVN) - Trên blog huypv.net chia sẻ 3 câu chuyện được đúc rút từ kinh nghiệm 'xương máu' của cư dân mạng về nạn lừa đảo hiện nay. Cùng đọc và rút ra bài học cho mình.

Câu chuyện thứ 1. (Phạm Văn Tôn kể)

"Bạn tôi ở trong một xóm trọ sinh viên. Một hôm có một cậu dáng vẻ thư sinh mang đồ đến thuê phòng. Do lúc đó chủ nhà đi vắng, không vào xem phòng trống được, nên cậu này đã sang phòng bạn tôi ngồi chơi, nói chuyện. Anh chàng bảo là đã hỏi trước chủ nhà rồi, nay chỉ việc mang đồ đến thôi. Sau đó vì không có ai ở nhà nên người khách trọ mới xin gửi đồ ở phòng bạn tôi.

Đến tối vẫn không thấy chủ nhà về, cậu ta đi ra ngoài nói là ăn cơm. Khi quay về anh chàng vẫn ngồi nói chuyện tỏ vẻ rất thân thiện, và bày tỏ rằng muốn ra mắt làm quen với cả xóm nên mời mọi người đi hát karaoke.

Thế là cả xóm khóa cửa rủ nhau đi hết (vì được mời nên ai cũng hào hứng). Khi hát được một lúc thì cậu này mới nói là để quên điện thoại trong ba lô và mượn chìa khóa phòng bạn tôi về lấy rồi ra ngay.

Đợi mãi không thấy anh chàng quay lại, mọi người tự góp tiền trả. Khi về đến nhà trọ thì ôi thôi, rương của bạn tôi bị bẻ khóa. 4 triệu đồng tiền học phí và chiếc laptop trị giá 10 triệu đã không cánh mà bay. Tất nhiên chiếc ba lô và cậu bạn kia cũng biến mất.

Điều đáng nói là có lẽ kịch bản này đã được lên rất kỹ lưỡng và xóm trọ đã bị kẻ trộm này theo dõi từ lâu. Thậm chí hắn theo dõi cả nhà chủ và biết hôm đó chủ nhà đi vắng nên mới đến."

Câu chuyện thứ 2. (Ngô Văn Dũng kể)

Hàng xóm của tôi có 5 phòng trọ cho thuê, 4 đã có người, còn lại 1 phòng trống. Thứ 7 tuần trước, có một thanh niên khoảng dưới 30 tuổi đến hỏi thuê phòng. Anh nói mình buôn bán điện thoại, còn vợ thì làm ngân hàng.

Chủ nhà dắt anh ta đi xem phòng. Sau khi xem xong anh đồng ý thuê luôn với giá cao, hợp đồng năm một.

"Chủ nhà mừng lắm, nhưng khi hỏi tiền cọc và giấy tờ tuỳ thân, anh ta nói vợ đang cầm. Đến tối vợ đi làm về sẽ thanh toán trước luôn tiền nhà 6 tháng.

Chủ nhà lại càng mừng, đồng ý làm hợp đồng ngay. Người khách mới đến vào căn phòng đã thuê, quét dọn sạch sẽ, sau đó đem đến 2 vali to và bát đũa…Rồi anh ra chợ mua bàn thờ về đóng đàng hoàng, mua đồ cúng bái, đốt vàng mã bay lung tung…

Tầm 6-7h tối, mọi người đi làm về, thấy có hàng xóm mới ai cũng hỏi thăm. Anh ta chuẩn bị cỗ bàn, mua bia mời hàng xóm gọi là có cái lễ ra mắt. Khoảng 8 giờ hơn, mọi người đang ăn uống vui vẻ, cười nói ầm ĩ thì thức ăn gần hết. Anh ta lăng xăng mượn ngay chiếc xe Air Blade của một bạn trong khu trọ để đi mua thêm đồ nhậu. Chủ xe (là sinh viên) còn dắt xe, hướng dẫn tận tình.

Khoảng 30 phút sau vẫn không thấy anh quay lại, gọi điện thì tắt máy, cả đám bắt đầu lo lắng. Hỏi chủ nhà thì chủ nhà cũng chẳng có thông tin gì ngoài cái hợp đồng ký nguệch ngoạc, thông tin lung tung. Kiểm tra 2 va li thì toàn là giẻ rách.

Đến lúc này thì cả đám mới ớ người ra và biết bị lừa."

Câu chuyện thứ 3. (blue90 kể)

"Em rao bán 1 chiếc IPHONE4S White 16gb hàng World trên mạng.

1 buổi tối, em đang học thêm ở trường có 1 tin nhắn đến hỏi còn máy không và xin địa chỉ xem máy. Sau đó họ hẹn em tầm 8h qua cổng trường em xem máy.

Đến tầm 8h người đó đến. Em ra cổng đón. Lúc em đi ra nó cứ gọi em giục ra nhanh vì đang có việc gia đình phải về gấp. Ra đến nơi thấy người đó mặc áo mưa (trời mưa nhỏ) và đội mũ bảo hiểm, đi xe wave trắng. Họ xem máy rất nhanh, chỉ xem qua hình thức, so sánh IMEI em đưa trên bài rao bán máy, so với khay sim máy. Thế là xong họ bảo lấy máy (thậm chí ko thèm test bất kì 1 chức năng nào: từ nghe gọi, wifi, 3g, chụp ảnh…).

Lúc đó em đã thấy lạ, tại sao mua con máy hơn chục triệu mà ẩu thế. Cũng bảo họ test cẩn thận. Họ bảo ko cần, anh em tin nhau là chính. Sau đó người đó bảo trời mưa nên đút máy vào cái túi ni lông xanh rồi cho vào túi quần, phụ kiện bỏ vào cốp xe. Rồi cũng mở ví đếm tiền như thật. Bất ngờ, người đó hỏi:

- Lúc nãy anh quên hỏi con 4s của em giá bao nhiêu nhỉ?
- 10 triệu 8 trăm ngàn anh ạ, bao test cho anh 1 tuần lỗi hoàn tiền 100% .
- Ôi chết, nãy anh vội mang có 8 triệu. Có lẽ mai anh qua lấy. Giờ không đủ.
- Được thôi anh, có gì đâu. Mai qua thì gọi em trước.


Thế là họ lại rút trong túi quần ra cái túi màu xanh có đựng con iphone đưa cho em (lúc đó họ mặc áo mưa che kín người). Em cầm máy, trời đang mưa cũng ngại mở ra xem lại kỹ, chỉ mở túi hờ thấy cái máy trắng nghĩ là máy mình rồi, và cũng sợ vì đang mưa nước vào. Lại cũng đang giờ học xin ra ngoài phải vào nhanh không giáo viên lại ý kiến. Sau đó họ chào em và phóng xe thẳng.

Vào lớp thì ôi thôi, mở ra là con iphone4 màu trắng chứ không phải con 4s của mình. Giờ mới vỡ lẽ tại sao nó test máy ẩu và giục mình vội thế. Thì ra trong lúc đưa máy cho em họ đã tráo máy khác, túi quần họ có sẵn 1 con iphone4 đã để trong túi nilon cũng màu xanh giống như con của em.

Và họ mặc áo mưa kín người nên khi đút tay vào túi, thì mình ko thể thấy được hành động của họ. Không có cách nào để liên lạc lại với người đó, em lục trong máy này thì danh bạ cũng toàn số không liên lạc được. Em chia sẻ để anh em cẩn thận."

Theo blog huypv.net