Những người mẹ gìn giữ tâm hồn cho con

21/11/2012 09:51
Xuân Trung
(GDVN) - Người ta thường nói "đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn", là nơi cảm nhận mọi sắc màu của cuộc sống. Câu ấy đúng! Rất đúng với người bình thường. Nhưng với hơn 100 học sinh chuyên biệt Trường Nguyễn Đình Chiểu (Q. Hai Bà Trưng – Hà Nội) thì khác, dù đôi mắt của các em không nhìn thấy gì, nhưng vẫn học tập và cảm nhận được hơi thở của cuộc sống tươi đẹp, bởi ở đó có những giáo viên hết lòng vì học trò. Họ như những người mẹ hiền gìn giữ tâm hồn cho những đứa con thơ.
Vào dịp kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam, chúng tôi đến đến với lớp 1A1 (một lớp dự bị để chuẩn bị được lên lớp 1), trong lớp có 11 học sinh khiếm thị, em nhẹ nhất thì nhìn thấy mờ mờ, em nặng nhất không nhìn thấy được. Gặp cô giáo Nguyễn Thúy Ngà đang trong giờ dạy môn thủ công, cô Ngà bảo rằng môn thủ công là một trong ba môn chính trong sự nghiệp làm giáo viên tại trường này (cùng với các môn, định hướng, lao động phục vụ bản thân), tuy nhiên để cho từng trẻ học được, làm được thì không dễ dàng chút nào.
Cô giáo Thúy Ngà về công tác tại trường Nguyễn Đình Chiểu tới nay đã tròn 29 năm, có thể nói là một trong những giáo viên bám trụ với nghề lâu nhất trường (trường Nguyễn Đình Chiểu được thành lập năm 1982, năm 1983 cô Ngà về dạy các học sinh khiếm thị). 

Cô giáo Nguyễn Thúy Ngà cho biết, được dạy trẻ kém may mắn là điều hạnh phúc đối với nghề giáo viên của mình. Trong ảnh cô Ngà đang hướng dẫn cho học sinh khiếm thị cách viết chữ nổi.
Cô giáo Nguyễn Thúy Ngà cho biết, được dạy trẻ kém may mắn là điều hạnh phúc đối với nghề giáo viên của mình. Trong ảnh cô Ngà đang hướng dẫn cho học sinh khiếm thị cách viết chữ nổi.

Quãng thời gian đó cũng để cho cuộc đời của một nhà giáo có nhiều duyên nợ với nghề, ngay từ khi mới nhận công tác chính bản thân cô cũng không lường trước được những khó khăn đến với mình. Tốt nghiệp Trường Sư phạm mẫu giáo Cửa Bắc (nay là Trường trung cấp Sư phạm mẫu giáo Hà Nội), chuyên ngành của cô hoàn toàn không dính dáng chút gì tới trẻ khiếm thị hay khuyết tật. Còn nhớ, thời gian đầu về trường làm giáo viên, mỗi năm phải đi học, đi bồi dưỡng kiến thức do các thầy trên Viện khoa học giáo dục về giảng. Suốt từ năm đó đến năm 2000 không một năm nào là không đi học nghiệp vụ về trẻ khiếm thị. Cô Ngà khoe rằng, nếu tính chứng chỉ các loại có lễ xếp hàng cao bằng đứa trẻ con để ở nhà vì mỗi năm phải học để cập nhập được tình hình của trẻ khiếm thị. 

Nói về lí do chọn đến với trường chuyên biệt này, cô Ngà chỉ khiêm tốn “Được dạy và đào tạo cho các em thiệt thòi là mình thấy vui, bản thân các em đã không được như người khác, điều đó chính là điều khiến mình nghĩ mình phải làm gì đó cho các em. Và quyết định bỏ dạy mẫu giáo để đến với các em”.

Chăm lo, hướng dẫn các em khiếm thị từng li, từng tí trong giờ thể dục.
Chăm lo, hướng dẫn các em khiếm thị từng li, từng tí trong giờ thể dục.

Để dạy được những trường hợp chuyên biệt là những trẻ em khiếm thị này, điều khó khăn nhất đối với một người thầy là làm sao cho các em tập trung. Có tập trung mới tiếp thu được bài. Lớp cô Ngà năm 2012 có tất cả 16 học sinh khiếm thị, các em có những tính cách khác nhau, ngay cả trình độ tư duy, nhận biết cũng rất khác nhau. Điều đầu tiên phải dạy cho các em các cầm bút viết chữ nổi như thế nào cho đúng, kinh nghiệm 29 năm đứng lớp là cho học sinh quan sát bút trước, quan sát bằng cách cho các em sờ vào lõi bút, mồm thì nói nhưng tay phải làm.

Công việc này đòi hỏi người thầy phải kiên trì, có học sinh chậm nhận biết phải mất tới 2 giờ đồng hồ mới cầm được bút. “Nếu các cháu cầm bút đúng thì vừa viết đẹp vừa viết nhanh, nếu cầm sai tư thế chữ sẽ bị nghiêng và điểm thấp”, cô Ngà nói. 

Cô Ngà tâm sự rằng, trước kia sĩ số mỗi lớp chỉ từ 4-8 học sinh, việc dạy các em dễ dàng hơn bây giờ. Ngay như năm nay với 16 em, mỗi tiết cô giáo quay như chong chóng cũng không kịp để dạy cho các em hiểu bài. “Bạn thử nghĩ xem, với từ 4-8 học sinh/lớp kết quả học tập sẽ vừa ý với mình, nhưng hiện giờ đang quá tải. Có những tiết tiếng Việt cô giáo giảng lần thứ 2 mà các con vẫn chưa hiểu, lần thứ 3 phải đến từng bàn, với những bàn 2 con hiểu hết còn đỡ, đằng nay có con hiểu, con không, cô giáo lại phải dạy lại, thử nghĩ với 16 em như thế thì cô giáo rất vất vả. Nhưng vất vả đó bọn mình đã quen rồi, đã xác định là nghề nghiệp và quan trọng hơn là lòng thương các con để làm sao các con được lên lớp là vui”, cô Thúy Ngà chia sẻ.

Cô Đinh Thị Thu Hường tâm niệm, mỗi khi nhìn thấy học sinh của mình làm được điều gì đó là điều vui nhất.
Cô Đinh Thị Thu Hường tâm niệm, mỗi khi nhìn thấy học sinh của mình làm được điều gì đó là điều vui nhất.

Quả thực, điều khiến cô Ngà vui nhất là những khi kết thúc năm học các con được lên lớp, kết thúc mỗi tiết học mắt các con sáng lên vì hiểu bài. Đó là những niềm vui giản dị nhất. Cô chia sẻ: “Dạy các con ở đây có nhiều con đáng thương, có con hoàn cảnh khó khăn, bố mẹ mất sớm, nhà ở xa. Cũng xuất phát từ tình thương, mình đã từng làm mẹ mình biết, chỉ biết rằng dạy các con với mức độ hết sức của mình để mong sao hết năm học các con lên lớp một cách chắc chắn, trong tâm các con vững vàng”.

Là một giáo viên trẻ cùng trường, dạy cùng đối tượng là các em khiếm thị, cô Đinh Thị Thu Hường tốt nghiệp khoa giáo dục đặc biệt Trường ĐH Sư phạm Hà Nội lại có con đường đến với nghề khá đặc biệt. Chỉ đến với nghề giáo từ nguyện vọng 2 sau khi giấc mơ vào trường Bách khoa không thành, nhưng cho tới hiện tại hỏi đi hỏi lại cô Hường, cô đều khẳng định một câu chắc nịch “không hối hận khi chọn nghề sư phạm”.
Những điểm 10 như thế này là những bông hoa tươi thắm dâng tặng cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam.
Những điểm 10 như thế này là những bông hoa tươi thắm dâng tặng cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam.
Tốt nghiệp Trường ĐH Sư phạm Hà Nội năm 2006, cô đến với nghề dạy trẻ khiếm thị như một duyên số, bởi ngay từ năm thứ 2 đại học Hường đã phải lòng với một chàng trai khiếm thính khác là Trần Quốc Hoàn, lúc đó đang học tại Nhạc viện Hà Nội. Tình yêu đẹp của hai người thì không thể kể hết. Nhưng có một câu chuyện khiến cô giáo Hường thầm cảm ơn chồng, đó là thời gian đầu khi dạy các em khiếm thị ở trường Nguyễn Đình Chiểu, bản thân học trong trường là thế nhưng khi ra ngoài đời đã khác hoàn toàn. Mỗi lần đi dạy học chính chồng là người giúp Hường hiểu được tâm lí, cách dạy người khiếm thị như thế nào, trên cơ sở đó đưa ra những phương pháp phù hợp cho học sinh của mình vì đối tượng rất đa dạng không em nào giống em nào.

Những hình ảnh xúc động về

Những hình ảnh xúc động về "lớp học tật nguyền" của bà lão 80 tuổi

Chùm ảnh: Nét hồn nhiên của các bé khiếm thính ngày tựu trường

Chùm ảnh: Nét hồn nhiên của các bé khiếm thính ngày tựu trường

Dạy học sinh bình thường đã khó, huống chi dạy các em khuyết tật, cô Hường nói rằng để nghề này không bị nhàm chán thì chính bản thân mỗi nhà giáo phải tự tìm tòi, đọc tài liệu, đọc sách nhiều, từ đó có những phương pháp khác với các em. Chính vì suy nghĩ đó, suốt những năm qua cô Hường không lúc nào quên mang theo quyển sách “Nói sao cho trẻ chịu nghe và nghe sao cho trẻ chịu nói”.

Cống hiến trong nhề chưa được lâu, nhưng những kỷ niệm đối cô Hường là cả một gia tài vô giá, vô giá vì đã dạy giỗ được những học sinh khiếm thị được thành người. Cô còn nhớ như in bé Đặng Đình Minh Phúc, bé là một trong những trẻ chậm phát triển nhất lớp, nhưng chính bé Minh Phúc là đứa đã để lại trong trí nhớ cô Hường nhiều nhất, dạy trong 3 năm ở lớp dự bị để lên với lớp 1.

“Em đó là một trong những học sinh gắn bó với mình lâu nhất, mình coi em đó như là một cách giáo dục dạy thử nghiệm cho riêng mình. Cũng chính em đó khiến mình phải suy nghĩ nhiều nhất, qua nhiều lần tìm tòi để dạy bảo cho tới bây giờ mình cảm thấy thành công, bé đã được lên lớp 1”, cô Hường nói.

Niềm vui của cô giáo Hường, cô Ngà và những giáo viên dạy trẻ khuyết tật khác là được nhìn thấy học trò của mình học tốt, trưởng thành, có việc làm ổ định sau khi ra trường, đó cũng là những bông hoa dâng tặng các cô trong ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 tới.

Trao đổi với chúng tôi, thầy Thái Văn Khoa – Hiệu trưởng Trường THCS Nguyễn Đình Chiểu cho rằng, tuy là các em  khiếm thị, có thiệt thòi nhưng các giác quan của các em vẫn nhanh nhậy, trong 154 em học sinh khiếm thính của trường có những em có thiên bẩm riêng, nhưng số lượng này không nhiều. Ngoài ra, các em trong quá trình học văn hóa còn được học nhạc, học ngoại ngữ, tin học và học nghề massage.

NHỮNG SỰ KIỆN NỔI BẬT

Sinh viên ĐH Sư phạm Hà Nội sợ... thất nghiệp

Chùm ảnh: Hoa khôi sinh viên "nóng bỏng" trong đêm thi tài năng

Chỉ học 2 giờ mỗi ngày, vẫn trở thành thủ khoa đại học

Tôi cảm thấy có lỗi vì đã đi gia sư

Nam sinh đạp xe hơn 300km đi thi có thể đã mắc bệnh tâm thần từ trước

Tâm sự xúc động của sinh viên cả đời học cho bố mẹ

ĐIỂM NÓNG

Tuyển sinh 2012

Thi tốt nghiệp THTP 2012

Hoa khôi các trường ĐH

Ngôi sao học đường

Đổi mới Giáo dục

Xem nhiều nhất trong tháng


Xuân Trung