Tiếp theo bài viết Ngày 20/1/1974 Hoàng Sa thất thủ, thác là thể phách còn là tinh anh, kết thúc loạt bài kỷ niệm 44 năm Hoàng Sa bị Trung Quốc xâm lược.
Đoàn kết Dân tộc, thống nhất Đất nước là nền tảng của sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc.
Lịch sử đã chứng minh: Nước mất thì nhà tan, chủ quyền lãnh thổ thường bị ngoại bang xâm lăng khi khối đại đoàn kết dân tộc bị suy giảm;
Khi mà trên dưới không đồng lòng, khi có sự tranh giành lợi ích, địa vị… giữa các cá nhân và nhóm lợi ích;
Khi có sự phân biệt chia rẽ trong nội bộ của một quốc gia, giữa các quốc gia, khu vực và quốc tế, vì những tính toán vụ lợi…
Đoàn kết dân tộc là nguồn sức mạnh vô địch để chiến thắng mọi kẻ thù xâm lược dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, dù khó khăn nguy hiểm đến đâu.
Tiến sĩ Trần Công Trục, ảnh do tác giả cung cấp. |
Sau năm 1954, do bối cảnh lịch sử Việt Nam tạm thời bị chia cắt thành hai miền Nam, Bắc theo hiệp định Geneva, chính quyền Việt Nam Cộng hòa ở miền Nam tiếp nhận sự bàn giao của Pháp, tiếp tục thực thi chủ quyền đầy đủ và liên tục đối với hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, thông qua việc cắt quân đồn trú, thị sát, quản lý, thành lập đơn vị hành chính.
Cả ba lần Trung Quốc đem quân thôn tính Hoàng Sa (1909, 1956 và 1974) đều là thời điểm Việt Nam đang phải đối mặt với chiến tranh, địch họa.
Năm 1974, lợi dụng cuộc kháng chiến thống nhất đất nước của dân tộc Việt Nam đang vào thời kỳ nước rút, Trung Quốc đem quân thôn tính nốt nhóm đảo phía Tây quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam;
Chính thể Việt Nam Cộng hòa đã kiên quyết bảo vệ chủ quyền, những người con Việt Nam tham gia trận Hải chiến 1974 không cân sức này đã chiến đấu và ngã xuống để bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa của Tổ quốc.
Trong bối cảnh lịch sử thời đó, có thể lập trường chính trị hai miền khác nhau, nhưng như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định: “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một”;
Việc những người lính miền Nam chiến đấu, ngã xuống là nhằm kiên quyết bảo vệ chủ quyền của đất nước Việt Nam, của dân tộc Việt Nam ở Hoàng Sa.
Về mặt pháp lý, Chính phủ Việt Nam Cộng hòa là một chủ thể trong quan hệ quốc tế được thừa nhận bởi hiệp định Geneva.
Những Tuyên bố của họ để bảo vệ chủ quyền ở Hoàng Sa, những chiến binh Việt Nam Cộng hòa chiến đấu ở Hoàng Sa ngã xuống phải được ghi nhận;
Một nén hương lòng gửi tới Hoàng Sa |
Đó là bằng chứng của quá trình Nhà nước Việt Nam thực thi chủ quyền liên tục đối với quần đảo này trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc.
Năm 1974, nhóm phía Tây quần đảo Hoàng Sa bị Trung Quốc thôn tính, chúng ta cần phải nhận thức đúng đắn vai trò và sự hy sinh của những chiến binh Việt Nam Cộng hòa đã anh dũng chiến đấu bảo vệ Hoàng Sa.
Về mặt pháp lý đó là bằng chứng Nhà nước Việt Nam qua các thời kỳ đã thực thi chủ quyền một cách hòa bình, liên tục và đầy đủ đối với quần đảo này.
Chúng ta tri ân các liệt sỹ đã anh dũng hy sinh để bảo vệ quần đảo Trường Sa năm 1988, thì cũng không được quên rằng, năm 1974 những người con đất Việt của chúng ta cũng đã anh dũng chiến đấu và ngã xuống để bảo vệ quần đảo Hoàng Sa trước họng súng xâm lăng của Trung Quốc.
Chúng ta phải quan tâm và vinh danh những người lính đã ngã xuống để bảo vệ Hoàng Sa, bởi họ là những người con đất Việt Nam, đại diện cho Việt Nam để bảo vệ, gìn giữ Chủ quyền, Biển, Đảo của Tổ tiên để lại.
Chúng ta không quên điều đó mới là giữ đạo lý truyền thống uống nước nhớ nguồn, tri ân các thế hệ cha anh của người Việt.
Đó mới chính là việc làm thiết thực nhất để củng cố khối đại đoàn kết dân tộc, đấu tranh đòi lại chủ quyền Hoàng Sa và bảo vệ chủ quyền Trường Sa trong bối cảnh lịch sử hiện nay.
Nếu chúng ta không quan tâm đầy đủ và đúng mực đối với vấn đề Hoàng Sa 1974 và vai trò đại diện cho Việt Nam thực thi, bảo vệ chủ quyền quần đảo này của những chiến binh Cộng hòa thì chúng ta sẽ mất đi một nguồn sức mạnh vô cùng to lớn và quan trọng trong việc bảo vệ chủ quyền lãnh thổ mà hiện nay ta đang rất cần.
Giằng co gay cấn quanh đảo Duy Mộng, Quang Hòa ngày 18/1/1974 |
Những bằng chứng sống động này của việc thực thi chủ quyền hòa bình, liên tục của Nhà nước Việt Nam qua các thời kỳ lịch sử khác nhau, có sức nặng rất lớn trong công tác đấu tranh ngoại giao và pháp lý để bảo vệ toàn vẹn chủ quyền lãnh thổ;
Đồng thời bác bỏ các yêu sách vô lý và thủ đoạn chia rẽ nội bộ dân tộc ta trong vấn đề Biển Đông từ phía đối phương chỉ vì những nhận thức hẹp hòi do khác biệt về mặt nhận thức.
Hiện nay, hơn bao giờ hết chúng ta phải tạo được sự đồng thuận và đoàn kết nội khối để có đủ sức mạnh bảo vệ toàn vẹn chủ quyền lãnh thổ.
Công luận khu vực và quốc tế cũng chỉ có thể ủng hộ chúng ta trong tiến trình đấu tranh bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của Việt Nam ở Biển Đông khi chính người Việt Nam phải đoàn kết, thống nhất và có ý thức cùng nhau đấu tranh bảo vệ toàn vẹn chủ quyền lãnh thổ.
Dân tộc Việt Nam có một truyền thống yêu nước nồng nàn và đã được minh chứng qua các thời kỳ lịch sử.
Người Việt Nam ai cũng đều quan tâm, băn khoăn, trăn trở đến toàn vẹn chủ quyền lãnh thổ của đất nước, thậm chí có thể có sự thể hiện lòng yêu nước của mình bằng những cách khác nhau.
Tuy nhiên chúng ta vẫn đang tồn tại những nhận thức, quan điểm trái ngược nhau trong việc bảo vệ sự toàn vẹn chủ quyền, quyền và lợi ích biển hợp pháp.
Làm thế nào để thống nhất chủ trương bảo vệ chủ quyền một cách nhất quán, rõ ràng, công khai, minh bạch, đúng Luật pháp quốc tế và củng cố khối đại đoàn kết của toàn dân tộc, tập hợp được mọi tầng lớp khác nhau, đặc biệt là trong công tác tham mưu nghiên cứu.
Do đó chúng ta cần nỗ lực thống nhất từ trên xuống dưới, xây dựng và củng cố đội ngũ các nhà nghiên cứu, tham mưu và hoạch định chính sách có tâm huyết, bản lĩnh và có trình độ cao.
Trong bối cảnh hiện nay, tình hình Biển Đông đang diễn biến phức tạp và tiềm ẩn nhiều nhân tố khó lường.
So găng trên đảo Quang Hòa, lính Trung Quốc nổ súng khơi mào hải chiến |
Trung Quốc liên tục đưa ra các phép thử thăm dò thái độ của các bên liên quan và tiếp tục lấn tới trong việc khẳng định yêu sách phi lý của họ về “đường lưỡi bò” ở Biển Đông, thì trận Hải chiến Hoàng Sa năm 1974 còn cho chúng ta một bài học quan trọng:
Muốn bảo vệ độc lập dân tộc, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ thì không thể dựa hoàn toàn vào bên ngoài, theo phe này hay phe kia mà phải tự lực cánh sinh, kết hợp với việc vận dụng tối đa xu thế quốc tế và khu vực, với quan hệ đối ngoại để thực hiện mục tiêu này.
Chính ông Nguyễn Văn Thiệu, Tổng thống Việt Nam Cộng hòa năm 1974 đã nhận định rằng Trung Quốc sẽ đánh Trường Sa, thôn tính bằng vũ lực giống như những gì họ đã làm ở Hoàng Sa, có sự tiếp tay hoặc làm ngơ của Mỹ.
Và thực tế lịch sử đã chứng minh: Các nước lớn bao giờ cũng tính đến lợi ích của họ đầu tiên và trên hết trong mọi vấn đề quốc tế.
Họ sẵn sàng đổi chác trên lưng của các nước liên quan trực tiếp để bảo vệ lợi ích chiến lược của họ.
Hạm đội 7 của Mỹ hoàn toàn có thể can thiệp khi Trung Quốc đem quân đánh chiếm Hoàng Sa năm 1974, khi Việt Nam Cộng hòa là đồng minh của Mỹ, nhưng Washington đã không làm như vậy.
Người Mỹ và người Trung Quốc đã đổi chác trên lưng dân tộc Việt Nam. Bài học đắt giá này chúng ta không bao giờ được phép quên!
Tự lực tự cường chính là truyền thống là ý chí và nhân phẩm của người Việt Nam được hun đúc bằng mồ hôi xương máu và nước mắt của biết bao thế hệ.
Ngày 20/1/1974 Hoàng Sa thất thủ, thác là thể phách còn là tinh anh |
Cho đến ngày nay truyền thống, nhân cách đó vẫn không bao giờ phai nhòa, vẫn luôn luôn được duy trì và phát huy.
Nó được thể hiện trong đường lối chủ trương của hiện nay của Nhà nước Việt Nam thông qua các văn bản, tuyên bố chính thức.
Tuy nhiên, nhấn mạnh điều đó không có nghĩa là Việt Nam muốn cô lập, xem nhẹ sự giúp đỡ ủng hộ của bạn bè quốc tế.
Hai cuộc kháng chiến giành độc lập dân tộc và thống nhất Tổ quốc của chúng ta là một minh chứng hùng hồn, dựa vào sức mình là chính và tranh thủ tối đa sự ủng hộ của nhân dân và bạn bè quốc tế cũng như các xu thế có lợi từ bên ngoài.
Việt Nam đánh giá cao sức mạnh đoàn kết quốc tế và khu vực, nhất là trong tình hình quốc tế hiện nay, Việt Nam luôn luôn tôn trọng vai trò vị trí của các cường quốc trong thế cân bằng chiến lược quốc tế hiện nay.
Đồng thời Việt Nam cũng không chủ trương ngả theo một cường quốc nào, không lợi dụng nước này, phe nhóm này để chống lại nước khác, phe nhóm không liên minh quân sự, chính trị…
Bởi vì bài học phải trả giá bằng máu xương qua lịch sử nhân loại cho thấy, nếu hoàn toàn trông cậy, ỷ lại một cường quốc nào đó thì sẽ mất nhiều hơn là được!