

Lê Thị Hòa sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh rất éo le. Cách đây 5 năm, bố em đã qua đời vì căn bệnh hiểm nghèo, khi đó Hòa chỉ mới học 7, còn đứa em út mới tròn 1 tuổi. Gánh nặng oằn lên đôi vai người mẹ. Một mình mẹ em tảo tần làm 3 sào ruộng rồi làm thuê làm mướn nuôi 3 chị em Hòa khôn lớn.
![]() |
Bên cạnh niềm vui nhận được giấy báo nhập học là nỗi buồn của Hòa cùng những người trong gia đình khi hoàn cảnh gia đình em quá khó khăn. |
Mặc dù, vừa phải giúp đỡ mẹ việc đồng áng vừa ôn thi đại học nhưng kỳ thi đại học vừa qua, Hòa đã đạt số điểm khá cao, 24 điểm. Còn nhớ, ngày em đi thi, anh em chú bác, xóm giềng, ai cũng thương nên đến hỗ trợ mỗi người một ít tiền để em làm lộ phí đi thi. Hôm xem kết quả trên mạng, biết ước mơ đậu đại học của mình đã thành hiện thực, nhưng em đã ôm mẹ và khóc bởi em biết rằng rồi đây cái ước mơ ấy sẽ khó trọn vẹn khi gia cảnh quá khó khăn. Hiểu rằng mình không thể tiếp tục là gánh nặng trên đôi vai tảo tần của mẹ đã quá nhiều vất vả, nên em đã quyết định gác lại giấc mơ giảng đường.
Chị Lê Thị Bình, mẹ của Hòa nghẹn ngào: “Tôi cũng rất lo lắng, không biết khi cháu ra nhập trường thì lấy tiền đâu ra cho con. Nghĩ mà thương lắm, nhưng cũng chẳng biết làm cách nào, chỉ biết trước mắt cứ động viên con vào đại học đi, nhưng cháu bảo nếu vào đại học, nhà mình không đào đâu ra tiền cho con ăn học đâu mẹ ạ”.
Bà Lê Thị Chinh, hàng xóm nhà chị Bình tâm sự: “Khi nghe thông tin cháu Hòa đậu vào ĐH Luật Hà Nội, nhưng cháu có ý định bỏ học vì gia cảnh, nên tôi đến động viên cháu nên đi học, nhưng cháu bảo cháu đi học thì mẹ cháu lấy tiền đâu để nuôi cháu 4 năm đại học. Rồi còn các em cháu nữa chứ, cháu không thể ích kỷ cho riêng mình mà để mẹ khổ, để các em thiệt thòi. Đúng là gia đình nhà cháu Hòa khó khăn thật, nhưng bù lại mấy chị em chúng nó học giỏi lắm, nếu để cháu bỏ đại học vì hoàn cảnh thì thật đáng thương. Anh em, bà con chòm xóm có giúp cháu thì cũng chỉ là tinh thần và mỗi người vài chục, vài trăm ngàn mà thôi. Nó nói cũng đúng, nếu nó đi học thì mẹ nó cũng không biết làm gì để nuôi nó”.
![]() |
Tranh thủ những thời gian nghỉ, Hòa lại giúp mẹ những công việc trong gia đình. |
Ngày cầm tờ giấy báo nhập học trên tay, cô nữ sinh rưng rưng nước mắt, biết rằng đó là ước mơ của bao nhiêu người khác, biết rằng “chỉ có học mới thoát khỏi cảnh nghèo” nhưng rồi em đành gác lại giấc mơ giảng đường đại học, vì sau em còn hai đứa em đang đi học và cũng là để đôi vai mẹ bớt gánh nặng.
Có lẽ ước mơ của em phải tạm gác lại nếu không có sự động viên của hàng xóm, láng giềng, anh em họ hàng và quan trọng hơn hết là người mẹ của em. Nuốt nước mắt vào trong, Hòa lên đường nhập học mà tâm trạng em lẫn lộn nỗi buồn vui, vui vì em có thể thực hiện được ước mơ bấy lâu của mình, buồn vì không biết những tháng ngày trước mắt em sẽ lấy đâu ra tiền để theo học.
ĐIỂM NÓNG |
|
bình luận (0)