Tại Điều 8, dự thảo Nghị định quy định chính sách tiền lương, chế độ phụ cấp đối với nhà giáo nêu rõ: “Ngoài các đối tượng được hưởng theo quy định hiện hành của pháp luật, những trường hợp sau được hưởng phụ cấp lưu động hệ số 0,2 so với mức lương cơ sở theo số ngày thực tế lưu động: Nhà giáo được cử biệt phái; Nhà giáo dạy liên trường; Nhà giáo phải di chuyển để dạy ở các điểm trường hoặc phân hiệu. Cách tính, hưởng phụ cấp lưu động thực hiện theo quy định của pháp luật”.
Quy định này nhằm khắc phục các bất cập như giáo viên được cử đi dạy biệt phái, dạy liên hoặc được điều động sang cơ sở giáo dục khác; giáo viên phải di chuyển giữa các điểm trường trong một cơ sở giáo dục để giảng dạy nhưng không được hưởng phụ cấp lưu động cho những ngày phải di chuyển.
Bổ sung đối tượng hưởng phụ cấp lưu động là cấp thiết để hỗ trợ chi phí di chuyển cho nhà giáo
Trao đổi với phóng viên Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam, cô Nguyễn Thị Thu Nga - Giáo viên, Bí thư Chi đoàn, Chi hội trưởng Chi hội Trường Mầm non Mã Đà (xã Trị An, tỉnh Đồng Nai) cho biết: “Do điểm trường nằm nằm sâu trong rừng nên quá trình di chuyển từ nhà tôi đến nơi dạy gặp nhiều khó khăn và rủi ro.
Trong điều kiện thời tiết thuận lợi, tôi mất khoảng 30 phút di chuyển. Tuy nhiên, những hôm mưa hoặc đường xấu, chúng tôi phải mất 40-45 phút để đến trường. Bên cạnh đó, đoạn đường đi làm rất vắng vẻ, ít xe cộ, gần 2/3 đoạn đường không có nhà dân và hầu như không có sóng điện thoại do nằm giữa rừng. Trong trường hợp xe gặp sự cố như thủng bánh, chúng tôi phải dắt bộ hàng chục cây số, nếu may mắn có gặp người dân chạy ngang để nhờ liên lạc hoặc tìm chỗ sửa xe.
Về chi phí, mỗi năm chúng tôi mất ít nhất 7.000.000 đồng tiền xăng. Để tiết kiệm, hai giáo viên sử dụng hai xe luân phiên. Trong đó, mỗi tuần, tôi và đồng nghiệp chỉ chạy một xe cho quãng đường dài đến điểm trường”.
Do đó, theo cô Nga, việc bổ sung phụ cấp lưu động cho giáo viên dạy liên điểm trường, biệt phái hoặc thường xuyên phải đi lại xa giữa các trường có ý nghĩa vô cùng thiết thực và nhân văn.
Trước hết, đây là sự ghi nhận, chia sẻ khó khăn của ngành và các cấp quản lý đối với những giáo viên đang công tác trong điều kiện đặc thù phải di chuyển nhiều, đi lại vất vả giữa các điểm trường, nhất là ở vùng sâu, vùng xa, vùng có địa hình phức tạp.
Mặt khác, chính sách này giúp bù đắp phần nào chi phí đi lại, thời gian và công sức mà giáo viên bỏ ra, tạo thêm động lực tinh thần, giúp họ yên tâm công tác, gắn bó lâu dài với nghề và với địa phương. Đồng thời, chính sách này góp phần ổn định đội ngũ, bảo đảm công bằng, giúp nhà trường linh hoạt trong bố trí nhân sự, từ đó nâng cao chất lượng giáo dục và giữ chân giáo viên gắn bó lâu dài với nghề.
Cùng bàn vấn đề này, thầy Cao Hải Kiên - Giáo viên Tiếng Anh Trường Tiểu học và Trung học cơ sở Tân Hương (xã Yên Bình, tỉnh Lào Cai) cho biết: “Tôi đã có một số năm học thực hiện biệt phái ở các trường thuộc vùng đặc biệt khó khăn. Riêng đối với năm học 2025-2026, tôi đang thực hiện biệt phái tại Trường phổ thông dân tộc bán trú Tiểu học và Trung học cơ sở La Pán Tẩn (xã Púng Luông, tỉnh Lào Cai).
Hiện tôi phải di chuyển từ nơi ở đến điểm trường mất khoảng 150 km, do đó, việc đi dạy còn rất vất vả, nhất là với giáo viên nữ. Chưa kể, quãng đường dài không chỉ tốn thời gian mà còn tiêu hao nhiều sức lực, ảnh hưởng đến năng lượng dành cho công tác giảng dạy.
Do đó, việc đề xuất bổ sung một số đối tượng hưởng phụ cấp lưu động với hệ số 0,2 so với mức lương cơ sở theo số ngày thực tế lưu động là hoàn toàn cần thiết và phù hợp với điều kiện thực tiễn. Tôi kỳ vọng chính sách này sẽ hỗ trợ chi phí cho giáo viên trong quá trình di chuyển, đồng thời tạo thêm động lực cho công tác biệt phái”.
Bên cạnh việc hưởng phụ cấp lưu động, thầy Kiên bày tỏ, Bộ Giáo dục và Đào tạo cần có cơ chế triển khai đồng bộ và minh bạch, đảm bảo tất cả giáo viên đi biệt phái đều được xét hưởng công bằng, dựa trên thực tế quãng đường, số ngày đi lại.
Chỉ khi chính sách được áp dụng kịp thời, giáo viên không chỉ được hỗ trợ vật chất mà còn nâng cao tinh thần, giúp thầy cô yên tâm công tác, tập trung vào giảng dạy và quản lý học sinh, từ đó góp phần nâng cao chất lượng giáo dục ở các vùng đặc biệt khó khăn.
Cần có quy định cụ thể, rõ ràng về các tiêu chí xét hưởng để đảm bảo tính công bằng, minh bạch
Theo cô Phạm Thị Trinh - Giáo viên Trường Tiểu học và Trung học cơ sở Mã Đà (xã Trị An, tỉnh Đồng Nai) cho biết, hiện tại, cô đang dạy ở phân hiệu C3 và phân hiệu Suối Tượng trong cùng một ngày làm việc. Mặc dù khoảng cách giữa hai phân hiệu chỉ khoảng 2 km, nhưng quãng đường từ nhà đến trường cách khoảng 30 km cũng ảnh hưởng đến thời gian, sức khỏe và chi phí đi lại.
“Nếu dự thảo Nghị định trên được thông qua, chính sách bổ sung đối tượng hưởng phụ cấp lưu động sẽ không chỉ mang ý nghĩa về vật chất mà còn là sự ghi nhận nỗ lực của giáo viên trong quá trình công tác, đặc biệt ở những vùng khó khăn. Tuy nhiên, việc chi trả phụ cấp cần được minh bạch, căn cứ vào số ngày thực tế đi lại nhằm đảm bảo công bằng và tạo niềm tin cho giáo viên.
Ngoài ra, chính sách sẽ hỗ trợ thực tế cho giáo viên trong việc giảm bớt áp lực chi phí, thời gian và công sức, đồng thời giúp giáo viên yên tâm công tác, nâng cao hiệu quả giảng dạy và quản lý. Bên cạnh đó, tôi cũng mong muốn Bộ Giáo dục và Đào tạo cân nhắc việc hướng dẫn chi tiết về tiêu chí xét hưởng, khoảng cách tối thiểu, tần suất di chuyển và các điều kiện áp dụng cụ thể để phụ cấp lưu động thực sự đi vào cuộc sống, phù hợp với đặc thù từng vùng miền”, cô Trinh nêu quan điểm.
Đồng quan điểm trên, cô Nga bày tỏ, để chính sách phụ cấp lưu động thực sự đi vào cuộc sống và đảm bảo tính công bằng, minh bạch, Bộ cần có quy định cụ thể, rõ ràng về các tiêu chí xét hưởng.
Trước hết, Bộ nên xác định rõ khoảng cách di chuyển tối thiểu, ví dụ từ bao nhiêu cây số trở lên, hoặc điểm trường, phân hiệu có địa hình khó khăn mới được áp dụng. Bên cạnh đó, cần quy định số ngày hoặc tần suất di chuyển trong tháng, nhằm đảm bảo phụ cấp phản ánh sát thực tế công tác của từng giáo viên.
“Về hình thức chi trả, tôi cho rằng nên thực hiện theo tháng, gắn với bảng chấm công và kế hoạch giảng dạy, đồng thời có xác nhận của nhà trường và cơ quan quản lý. Khi thực hiện như vậy, chính sách không chỉ minh bạch, công bằng mà còn trở thành nguồn động viên thực chất, giúp giáo viên vùng xa yên tâm công tác và gắn bó lâu dài.
Từ thực tế tại trường, tôi mong rằng chính sách phụ cấp lưu động sẽ được triển khai kịp thời, linh hoạt, nhất là ở những nơi giáo viên phải di chuyển xa, đường sá khó khăn. Bên cạnh hỗ trợ về vật chất, giáo viên công tác ở vùng sâu, vùng xa rất cần sự lắng nghe từ các cấp quản lý, để kịp thời tháo gỡ những vướng mắc”, cô Nga nhấn mạnh.