Tại phiên thảo luận về tình hình kinh tế - xã hội, ngân sách nhà nước của Quốc hội, Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Nguyễn Kim Sơn cho biết, theo thống kê, số giáo viên bỏ việc nhiều nhất là ở cấp mầm non, chiếm 40%. Do đó, Bộ Giáo dục và Đào tạo kiến nghị và hết sức mong muốn Quốc hội, Chính phủ xem xét tăng phụ cấp ưu đãi cho giáo viên mầm non từ 35% lên 70% hoặc tương đương phụ cấp của cán bộ y tế cấp cơ sở.
Trước thông tin này, trao đổi với Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam, cô giáo Nguyễn Thu Hà - Hiệu trưởng trường Mầm non Đại Hưng (Hà Nội) bày tỏ sự vui mừng, phấn khởi.
“Tôi rất vui khi nghe đề xuất của Bộ trưởng, điều này thể hiện sự quan tâm và thấu hiểu nỗi vất vả của ngành giáo dục mầm non nói chung và những giáo viên mầm non nói riêng”, cô Hà nói.
Cô Hà chia sẻ thêm, Trường Mầm non Đại Hưng có tổng 45 giáo viên, thời gian vừa qua, có 3 trường hợp giáo viên nghỉ việc. Lý do các thầy cô đưa ra chủ yếu là do điều kiện hoàn cảnh gia đình. Nếu mức lương của giáo viên mầm non đảm bảo được nhu cầu cuộc sống thì có lẽ giáo viên đó cũng sẽ cố gắng gắn bó và cống hiến thêm cho nghề.
“Trước khi trở thành lãnh đạo trường, bản thân tôi cũng từng là giáo viên nên tôi hiểu rõ những khó khăn, vất vả mà giáo viên mầm non đang gặp phải.
So với giáo viên các cấp học khác như tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông thì giáo viên mầm non dễ bị “coi thường” nhất. Dù các thầy cô giáo muốn xin ý kiến hay đề xuất ý kiến với phụ huynh cũng rất khó. Sau khi cho con học 1,2 buổi, phụ huynh không ưng môi trường hay giáo viên, họ sẵn sàng cho con nghỉ học để tìm chỗ học mới.
Chưa kể, giáo viên mầm non không dạy theo tiết học như những cấp học khác, họ phải chăm sóc và nuôi dưỡng trẻ từ sáng đến tối. Chẳng may trẻ quấy khóc hoặc xô xát với nhau để lại vết xước hay vết bầm thì giáo viên phải chịu áp lực từ phụ huynh rất lớn”, cô Hà chia sẻ.
Ảnh minh họa: Lã Tiến |
Hiệu trưởng trường Mầm non Đại Hưng nhấn mạnh, nhiệm vụ của giáo viên mầm non nhiều, rủi ro lớn nhưng mức lương và phụ cấp hiện nay còn thấp, chưa đáp ứng được nhu cầu cuộc sống của nhiều giáo viên. Chính vì vậy, dù thời gian dành cho bản thân vốn đã ít, họ vẫn tranh thủ làm thêm công việc khác để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống.
“Tôi hi vọng rằng, đề xuất của Bộ trưởng Nguyễn Kim Sơn sẽ được Quốc hội thông qua và sớm đưa vào thực hiện. Bên cạnh đó, ngoài tăng lương dựa trên thâm niên cũng cần đưa ra tiêu chí tăng lương cụ thể để những giáo viên trẻ phấn đấu”, cô Hà kiến nghị.
Ủng hộ đề xuất trên của Bộ Giáo dục và Đào tạo, cô giáo Nguyễn Thị Bình - Hiệu trưởng trường Mầm non Minh Châu (Hà Nội) cho rằng, đây là đề xuất kịp thời, thiết thực để hạn chế được tình trạng giáo viên nghỉ việc, chán việc.
Cô giáo Nguyễn Thị Bình cho biết, xã Minh Châu là xã đặc thù nằm trên bãi nổi giữa sông Hồng, là "xã đảo" duy nhất ở Hà Nội. Trường mầm non Minh Châu có 1 điểm trường chính và 2 điểm trường lẻ, dự kiến sang năm sẽ dồn về một điểm trường để học sinh được hưởng cơ sở vật chất và chất lượng giáo dục như nhau.
Đồng lương ít ỏi nhưng hàng ngày giáo viên của Trường Mầm non Minh Châu còn mất thêm phí đi lại qua sông, hai lượt đò đi và về là 15 nghìn đồng.
Nếu chỉ có sống bằng mức lương giáo viên mầm non thì không thể lo được cho cuộc sống của mình nên giáo viên của trường vẫn phải tranh thủ làm thêm. Từ đấy dẫn đến tình trạng giáo viên không có thời gian trau dồi, học hỏi, bổ sung thêm kiến thức, thiếu đi sự chủ động.
“Chăm lo đời sống giáo viên bằng vật chất thì nhà trường không làm được, vùng xã khó khăn phụ huynh làm nông là chính nên cũng không thể kêu gọi xã hội hóa giáo dục. Vì vậy, tôi chỉ có thể chăm lo, động viên tinh thần giáo viên.
Cũng nhờ công tác động viên, chăm lo cuộc sống giáo viên liên tục mà tôi đã thành công trong việc giữ lại một cô giáo đã từng có ý định nghỉ việc từ 5 năm trước do hoàn cảnh gia đình khó khăn”, cô Bình kể.
Nếu không quan tâm, động viên các giáo viên, họ sẽ áp lực, có xu hướng nghỉ việc và trường học sẽ thiếu giáo viên. Việc tuyển dụng giáo viên mầm non đối với Trường Mầm non Minh Châu không dễ dàng.
Có những sinh viên tốt nghiệp ngành giáo dục mầm non ở xã nhưng vì lương thấp nên họ tìm những công việc khác. Người ở địa phương khác thì lại quan ngại địa hình đặc thù của xã nên không muốn công tác ở đây. Vì vậy, nếu đề xuất trên được thông qua và thực hiện, chắc chắn giáo viên mầm non sẽ rất phấn khởi và sẵn sàng cống hiến với nghề, đồng thời ngành cũng thu hút được nhiều sinh viên ra trường vào làm việc.
Ngoài mức lương và phụ cấp của giáo viên mầm non, điều cô Bình vẫn luôn trăn trở bấy lâu nay là mức lương của nhân viên trường học (ngoài lãnh đạo và giáo viên). Họ là những người làm việc “thầm lặng”, bảo đảm cho các hoạt động của nhà trường được vận hành nhịp nhàng, như quản lý cung cấp trang thiết bị dạy học, bảo quản sách, dụng cụ học tập thí nghiệm, chăm lo sức khỏe, xử lý các vấn đề y tế,...
Thế nhưng, từ trước đến nay, chúng ta thường hay đề cập đến vấn đề lương giáo viên thấp, đời sống gặp nhiều khó khăn mà ít nhắc đến bộ phận làm công tác bảo đảm phục vụ trong trường học. Thực tế, mức lương của nhân viên trường học còn thấp hơn nhiều.
Có những vị trí, mức lương chỉ có hơn 2 triệu đồng. Với mức lương như vậy, họ cũng khó mà đảm bảo được cuộc sống. Vì vậy, cô Bình mong rằng các cấp chính quyền có sự quan tâm hơn và có giải pháp cải thiện mức lương cho họ.