Vừa qua, Phó Thủ tướng Chính phủ Trần Hồng Hà ký Quyết định số 73/QĐ-TTg ngày 10/2/2023 của Thủ tướng Chính phủ phê duyệt Quy hoạch mạng lưới cơ sở giáo dục nghề nghiệp thời kỳ 2021-2030, tầm nhìn đến năm 2045.
Thực tế hiện nay, cả nước cũng đang thực hiện chủ trương sắp xếp, tinh gọn bộ máy, nâng cao hiệu lực, hiệu quả hoạt động của hệ thống chính trị, phát huy tốt nguồn nhân lực, tiết kiệm chi phí.
Để thực hiện tinh gọn bộ máy, nhiều địa phương lựa chọn phương án sáp nhập các trường trung cấp, cao đẳng vào với nhau. Điều này khiến có lo ngại rằng, việc sáp nhập như vậy nếu không tính toán kỹ có thể gây ra hậu quả khôn lường đến chất lượng các ngành nghề đào tạo (do không tương đồng với nhau) cũng như ảnh hưởng đến tinh thần của nhiều cán bộ, giảng viên trong các nhà trường.
Tỉnh Thừa Thiên Huế cũng là một địa phương đang có kế hoạch hình thành trường Cao đẳng mới chất lượng cao trên cơ sở hợp nhất ba trường là Trường Cao đẳng nghề Thừa Thiên Huế, Trường Cao đẳng Giao thông Huế và Trường Cao đẳng Sư phạm Thừa Thiên Huế (theo đề án sắp xếp các cơ sở giáo dục nghề nghiệp công lập thuộc tỉnh giai đoạn 2022-2030).
Chia sẻ với phóng viên Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam, thầy Hồ Văn Thành, Hiệu trưởng Trường Cao đẳng Sư phạm Thừa Thiên Huế cho biết, hiện địa phương đang giao cho Sở Lao động - Thương binh và Xã hội của tỉnh hoàn thành đề án.
Do vậy, hiện vẫn chưa có đề án chính thức cho công tác sáp nhập nên trường vẫn đang trong tinh thần chuẩn bị như làm công tác tư tưởng đến đội ngũ cán bộ, giảng viên nhà trường. Còn các công tác đào tạo chuyên môn, tuyển sinh của trường hiện vẫn diễn ra bình thường.
Sinh viên Trường Cao đẳng Sư phạm Thừa Thiên Huế tại buổi tập huấn bồi dưỡng kiến thức thông tin thư viện (Nguồn: fanpage nhà trường). |
Tuy nhiên, khó khăn lớn nhất hiện nay liên quan đến chuẩn bị sáp nhập và hậu sáp nhập nằm ở công tác tư tưởng, bố trí đội ngũ cho các cán bộ nhân sự, cán bộ quản lý nhà trường.
Như hiện nay, mỗi phòng, ban của mỗi trường đang có 01 trưởng phòng, 02 phó trưởng phòng, nhưng khi sáp nhập 3 trường vào sẽ bị gấp 03 lần bộ máy lên. Do vậy, sẽ có những cán bộ phải chuyển công tác hoặc phải đổi vị trí làm việc, thậm chí là nghỉ việc nên cũng sẽ có những thắc mắc, tư tưởng của một bộ phận nhân sự.
Theo Hiệu trưởng Trường Cao đẳng Sư phạm Thừa Thiên Huế, việc sáp nhập là thực hiện theo chủ trương của tỉnh. Do vậy, với sự hỗ trợ và bố trí hợp lý của Ủy ban nhân dân tỉnh thì các công tác như sắp xếp cơ sở vật chất, tuyển sinh mỗi năm hay vấn đề dôi dư đất đai,... có thể không gặp nhiều khó khăn.
Cũng chia sẻ về tình hình nhà trường sau nhiều năm sáp nhập, thầy Nguyễn Văn Hồng, Trưởng phòng Tổ chức cán bộ, Trường Cao đẳng kỹ thuật và Công nghệ Hà Giang cho biết, hậu sáp nhập, trường nhận được sự quan tâm từ Ủy ban nhân dân tỉnh cùng Bộ Lao động - Thương binh và xã hội.
Cụ thể, sau sáp nhập, trường có được những thuận lợi như tổ chức bộ máy của nhà trường được tinh gọn; các trường được tập trung về một mối nên công tác tuyển sinh, đào tạo được cải thiện; chỉ tiêu tuyển sinh mỗi năm của trường được đảm bảo.
Hơn nữa, trước đây, do Trường Cao đẳng nghề tỉnh Hà Giang chỉ là trường đào tạo nghề và Trường Trung cấp Kinh tế – Kỹ thuật chỉ là trường chuyên nghiệp nên gặp nhiều khó khăn về đầu ra cho sinh viên (chỉ có xí nghiệp tuyển dụng).
Tuy nhiên, từ khi sáp nhập và đổi tên thành Trường Cao đẳng Kỹ thuật và Công nghệ tỉnh Hà Giang (bỏ chữ “nghề”) thì trường không chỉ đào tạo nghề theo quy định mà còn bồi dưỡng nâng cao trình độ kỹ năng nghề cho người lao động theo yêu cầu của cơ sở sản xuất, kinh doanh, dịch vụ và người lao động; nghiên cứu, ứng dụng kỹ thuật - công nghệ nâng cao chất lượng, hiệu quả đào tạo; tổ chức sản xuất, kinh doanh, dịch vụ theo quy định của pháp luật.
Nhờ vậy, hiện các sinh viên của trường sau khi tốt nghiệp đều được tất cả các cơ quan từ các cơ quan nhà nước đến công ty doanh nghiệp lớn tuyển vào làm việc (không chỉ có mỗi xí nghiệp như trước đây).
Bên cạnh những mặt thuận lợi, việc sáp nhập cũng gây ra một số những khó khăn nhất định cho nhà trường, đặc biệt là trong vấn đề về cơ sở vật chất.
Theo thầy Hồng, mỗi năm Bộ Lao động - Thương binh và xã hội cũng có kinh phí hỗ trợ nhưng chỉ được một phần. Đơn cử như, khu vực sinh hoạt (kí túc xá, nhà ăn,...) hiện tại của người học không đáp ứng đủ. Trước đây, 1 phòng chỉ có khoảng 2 người ở thì bây giờ có 4-6 người nên khá chật chội và không đảm bảo. Các cơ sở vật chất, trang thiết bị dùng trong việc đào tạo cũng chưa đáp ứng các ngành nghề hiện đại theo xu hướng hiện nay.
Mặt khác, do trường nằm ở vùng khó khăn, trình độ dân trí còn thấp nên khó có thể so sánh, cạnh tranh với trình độ của nguồn nhân lực được đào tạo tại vùng đồng bằng; các công ty, doanh nghiệp để làm việc sau khi ra trường ở trong khu vực lại không có nhiều. Việc tìm các nguồn đầu tư cho trường cũng rất khó khăn vì hiện trường cũng đang thực hiện chủ trương tự chủ.
Do vậy, thầy Hồng mong rằng, những trường nằm ở vùng khó như Trường Cao đẳng Kỹ thuật và Công nghệ tỉnh Hà Giang tiếp tục được các bộ, ban, ngành có liên quan kịp thời quan tâm và đầu tư nhiều hơn về cơ sở vật chất nhằm đảm bảo đáp ứng nhu cầu tuyển dụng của xã hội.